Vợ rửa 10 mâm bát, chồng chỉ phần cơm nguội, mẹ chồng bảo: Đổ đi, ra ăn vịt quay với mẹ

Thảo luận trong 'Chuyện trò' bắt đầu bởi LyNga27101995, 22/6/19.

  1. Vợ rửa 10 mâm bát, chồng chỉ phần cơm nguội, mẹ chồng bảo: Đổ đi, ra ăn vịt quay với mẹ

    Vợ rửa 10 mâm bát, chồng chỉ phần cơm nguội, mẹ chồng bảo: Đổ đi, ra ăn...

    LIÊN HỆ (233 Đọc / 0 Thích / 0 Bình luận)
    1. Thông tin chủ đề
    2. Tỉnh/TP: Toàn quốc
    3. Tình trạng hàng: N/A
    4. Nhu cầu: N/A
    1. Thông tin người đăng
    2. Tài khoản: LyNga27101995
    3. Ngày đăng: 22/6/19 lúc 04:17
    4. Số điện thoại:
  2. G

  3. FastEhome.com- Đăng kí mở Shop bán hàng miễn phí no-spam [​IMG]
    Vợ chồng Lan sống với nhau được 5 năm, có một cô con gái xinh xắn, đáng yêu lắm. Văn là người cục tính, ít nói nhưng được cái có bao nhiêu tiền đều nộp hết cho vợ, không bê tha, gái gú. Từ khi Văn bị công ty cho thôi việc vì cắt giảm biên chế cách đây 2 năm phải ở nhà bán hàng tạp hóa thì anh bắt đầu thay tính, đổi nết.
    Có thời gian rảnh rỗi là Văn lại tụ tập bạn bè ngồi nhậu đến say khướt.

    Chẳng biết từ khi nào anh trở thành con sâu rượu, khó tính, hay lèm bèm với vợ con, nhìn cái gì cũng thấy không vừa mắt. Lan và con gái có ốm anh cũng chẳng đoái hoài hay hỏi han được nửa câu. Biết chồng vô tâm, Lan góp ý nặng nhẹ đủ cả nhưng chưa bao giờ dám to tiếng. Tuy vậy, Văn vẫn chứng nào tật ấy, không sửa đổi được điều gì. Vì yêu chồng, thương con và mẹ chồng già yếu nên lúc nào Lan cũng phải nhẫn nhịn, làm dâu thảo, vợ hiền cho mọi chuyện êm xuôi.
    Được cái mẹ Văn rất thương con dâu. Cả khu ai cũng biết bà là người phúc hậu, tốt tính chứ chẳng xét nét, đáo để như người khác. Nhà có công việc, bà sẵn sàng xắn tay áo cùng con dâu rửa cả chục mâm bát đũa. Mỗi lần vợ chồng Lan có xích mích, chẳng cần biết ai đúng ai sai, bà đều đứng ra bênh vực cô rồi cho con trai một bài ca dạy dỗ dài hàng cây số.
    Hôm ấy nhà có giỗ, sắp những 10 mâm, Lan phải dậy từ 3h sáng để chuẩn bị tất tần tật mọi thứ. Đúng hôm ấy mẹ Văn bị ốm, nên chẳng giúp con dâu được việc gì. Trời đang se lạnh mà Lan chạy đi chạy lại đến mướt mồ hôi, phải làm cố cho xong trước khi người ta đến ăn cỗ.

    10h trưa, những bàn thức ăn nghi ngút khói được bày ra tươm tất, ai cũng tấm tắc khen:
    - Con dâu bà Văn khéo tay quá, đúng là nhà có phúc.
    Mẹ chồng Lan vui lắm, cứ nhìn con dâu mà mát lòng mát dạ.

    Đến bữa ăn, Lan ngồi xuống mâm, vừa cầm được đôi đũa lên thì đã có người gọi nhờ lấy hết thứ này đến thứ khác.
    - Lan ơi, lấy cho cô tô cơm với con, người ta ngồi kín rồi chẳng có chỗ nào mà đi ra.

    Lúc thì lại:
    - Lan ơi, hết canh rồi, xem lấy cho anh đi. Phải chạy quanh xem mâm nào hết đồ ăn thì tiếp thêm vào chứ, sao lại ngồi đấy. - Văn cau có nói với vợ.

    Kết quả là lúc cô xong việc thì người ta cũng đứng dậy ra về hết, Lan lại vội vội vàng vàng bê 10 mâm bát đĩa còn ngổn ngang ra ngoài sân để rửa. Mẹ Văn thấy con dâu mệt nên bảo:
    - Hay con nghỉ tay lát đi, chiều hai mẹ con mình cùng làm.

    Lan vội gạt đi nói:
    - Thôi, mẹ đang tụt huyết áp, người yếu lắm, con làm một loáng là xong ngay.
    Mẹ chồng không nghe, Lan phải kéo tay bà vào tận giường thì mới chịu.

    Một mình dọn bãi chiến trường xong xuôi, mặt Lan tái mét đi vì trong bụng chưa có gì, cô thất thểu vào bếp thì thấy chồng chỉ vào cái lồng bàn, cô vui mừng nghĩ anh cũng biết thương vợ nên để phần đồ ăn. Nhưng vừa lật cái lồng bàn lên thì cô hụt hẫng vô cùng khi bên trong chỉ có bát cơm nguội với chút ít đồ ăn thừa.

    Lan cứ ngồi thừ ra, chống đũa thì Văn lên tiếng bảo:
    - Không ăn mà dọn đi còn ngồi ngắm cái gì đấy?

    Lan giận chồng lắm, ấm ức nói:
    - Anh nhìn xem, cơm thế này thì em nuốt sao được?
    - Thế sao lúc nãy không ăn đi mà giờ còn kêu? Chẳng lẽ giờ anh lại còn phải nấu cơm, bưng đến tận mồm cho em nữa cơ à?
    - Khi nãy thì anh mắng, bảo em phải đứng dậy đi tiếp đồ ăn cho người ta, mà em cũng có rảnh tay lúc nào đâu. Anh làm chồng mà không biết thương vợ.
    - Đúng là đàn bà rách chuyện, cơm như thế còn đòi hỏi gì nữa.
    - Thế anh cất đi tối mang ra ăn, cơm này ai nuốt nổi.

    Văn tức tối, đứng phắt dậy trước mặt vợ trợn mắt nói:
    - Cô nói câu ấy là ý gì?

    Đúng lúc ấy thì mẹ chồng Lan từ nhà đi xuống, bà đằng hắng một cái rồi dắt tay con dâu bảo:
    - Mẹ nghe thấy cả rồi, thứ cơm chó ấy để thằng con trai mất dạy của mẹ ăn. Mẹ vừa sang nhờ cái Hoa hàng xóm ra chợ mua con vịt quay để tí nữa 2 mẹ con mình ăn rồi.

    Thấy mẹ bênh vợ, Văn càng lớn tiếng bảo:
    - Mẹ nói thế hóa ra con là chó à?
    - Thấy vợ vất vả rửa 10 mâm bát mà không ra giúp còn để phần cho nó được bát cơm nguội với ít đồ ăn thừa thì anh không đáng mặt làm chồng. Tôi gọi cơm chó còn nhẹ chán đấy, anh muốn hiểu sao thì hiểu. Hay để từ sau nhà có công có việc, tôi bắt anh một mình rửa hết có núi bát đũa như hôm nay xem thử cảm giác thế nào nhé?
    - Mẹ... rốt cuộc con hay cái Lan là con ruột của mẹ đây.

    Bà chẳng nói gì, kéo tay con dâu ra thẳng phòng khách ngồi. 30 phút sau, chứng kiến cảnh mẹ và vợ vui vẻ ngồi ăn vịt quay, Văn tức nổ đom đóm mắt nhưng không dám làm gì. Biết tính con trai nên bà đe nẹt ngay rằng:
    - Từ giờ nếu anh không thay đổi, đối xử tốt với vợ là tôi với vợ anh đi thuê nhà chỗ khác, cho anh ở mình đấy.

    Lan nhìn mẹ chồng mà chỉ biết thầm cảm ơn vì bà coi mình chẳng khác gì con gái. Đời này được làm con dâu bà là phúc phần, may mắn mà cô tu mấy kiếp mới có được.
     

    Bình Luận Bằng Facebook

Chia sẻ trang này