Nhẫn nhịn vì muốn cho con có bố, nhưng hắn không yêu thương nó thì em còn níu giữ làm gì

Thảo luận trong 'Chuyện trò' bắt đầu bởi metintin113510, 22/6/19.

  1. Nhẫn nhịn vì muốn cho con có bố, nhưng hắn không yêu thương nó thì em còn níu giữ làm gì

    Nhẫn nhịn vì muốn cho con có bố, nhưng hắn không yêu thương nó thì em...

    LIÊN HỆ (211 Đọc / 0 Thích / 0 Bình luận)
    1. Thông tin chủ đề
    2. Tỉnh/TP: Toàn quốc
    3. Tình trạng hàng: N/A
    4. Nhu cầu: N/A
    1. Thông tin người đăng
    2. Tài khoản: metintin113510
    3. Ngày đăng: 22/6/19 lúc 15:52
    4. Số điện thoại:
  2. G

  3. FastEhome.com- Đăng kí mở Shop bán hàng miễn phí no-spam [​IMG]
    Em biết đến lúc này mới quyết định ly hôn đã là quá muộn. Song muộn còn hơn không các chế ạ. Nếu lúc trước em quyết định lấy hắn để con có bố thì bây giờ em sẽ ly hôn hắn bởi em không muốn con gọi 1 gã bội bạc là bố.
    Nghĩ lại thì cũng là em dại dột ngay từ đầu. Người ta bảo con gái yêu bằng tai, con trai yêu bằng mắt cấm có sai. Lúc mới quen, nghe hắn đò đưa vẽ ra biết bao kế hoạch tươi sáng cho cuộc đời làm em tin sái cổ nhắm mắt trao thân cho hắn. Nhưng ngay khi em thử que hai vạch, hắn liền giở thái độ ngay.


    “Bỏ đi… giờ chưa phải lúc cưới xin và con cái”.
    Thương con em khóc không biết bao ngày vật vã xin hắn nghĩ lại mà hắn không chịu. Sau bố mẹ em phải muối mặt tới gặp gia đình hắn nói chuyện vậy là đám cưới mới được tổ chức.

    Tưởng rằng lấy nhau rồi, hắn sẽ sống có trách nhiệm với mẹ con em. Nhưng không, lúc nào hắn cũng hằn học bảo em lừa cho hắn vào tròng để trói buộc cuộc đời hắn.

    Em bầu bí nghén ngẩm hắn không quan tâm, cũng không bao giờ đưa cho 1 xu 1 hào để chi tiêu ăn uống. Thậm chí sang tháng thứ 3 em nghén quá, ốm mệt nằm liệt 1 tuần không dậy nấu cơm được, hắn cho em nhịn đói luôn, còn hắn đi ăn cơm hàng. Về sau em buộc phải gọi điện nhờ mẹ đẻ lên chăm.

    May mắn con em đủ 9 tháng chào đời. Nhưng là con gái hắn không thích nên chẳng bao giờ chạm tay vào bế. Mỗi lần con bé bò ra với bố hắn lại xua tay đuổi như đuổi tà:

    “Đi ra, mặt mũi nhem nhuốc, toàn mũi dãi thế kia chạm vào cho bẩn người ta”.

    Thương con tới đứt ruột nhưng em vẫn cố với hi vọng một ngày kia hắn sẽ nghĩ lại.

    Cho tới cuối tuần trước, con em bị viêm phổi phải vào viện cấp cứu. Tiền trong người em lại hết nên bảo hắn đưa cho mấy đồng nộp tiền viện phí mà hắn không đưa. Hắn bảo:

    “Không phí tiền với thứ vịt giời. Ốm tự khỏi, không chết được”.

    Hai tai em dường như ù đặc trước những gì hắn nói. Gạt nước mắt, em ôm con đi vay tiền, cũng may mấy chị hàng xóm thương tình lại dúi cho mấy triệu để mẹ con đưa nhau vào viện, còn hắn lên xe đi chơi mất mặt mấy ngày không về.

    Phòng có 4 -5 bệnh nhân nhân, bé nào cũng có bố ở bên vỗ về, riêng con chỉ ngày đêm mình mẹ chăm nom. Nhiều người còn tưởng em là mẹ đơn thân nữa.

    Nản quá, con xuất viện em quyết định ly hôn luôn. Hắn thấy em đưa giấy có chút ngạc nhiên, nhưng lại ra điều kiện thế này mới khiến em sốc:

    “Nếu muốn ly hôn cũng được, nhưng con là tự cô nuôi đó, tôi không có trách nhiệm”.

    Em gật đầu luôn bởi trước giờ hắn đã từng có trách nhiệm gì với con em đâu. Vậy nên sống với hắn con em có bố thì cũng như không. Tốt nhất em ly hôn cho lành các chế ạ.
     

    Bình Luận Bằng Facebook

Chia sẻ trang này