Nghẹn ngào món quà dành tặng mẹ trước lúc hy sinh của phi công 21 tuổi trong vụ rơi máy bay...

Thảo luận trong 'Chuyện trò' bắt đầu bởi suhee25, 16/6/19.

  1. Nghẹn ngào món quà dành tặng mẹ trước lúc hy sinh của phi công 21 tuổi trong vụ rơi máy bay...

    Nghẹn ngào món quà dành tặng mẹ trước lúc hy sinh của phi công 21 tuổi...

    LIÊN HỆ (221 Đọc / 0 Thích / 0 Bình luận)
    1. Thông tin chủ đề
    2. Tỉnh/TP: Toàn quốc
    3. Tình trạng hàng: N/A
    4. Nhu cầu: N/A
    1. Thông tin người đăng
    2. Tài khoản: suhee25
    3. Ngày đăng: 16/6/19 lúc 10:06
    4. Số điện thoại:
  2. G

  3. suhee25

    suhee25 Guest

    FastEhome.com- Đăng kí mở Shop bán hàng miễn phí no-spam Thiếu úy Đào Văn Long là một trong hai phi công gặp nạn khi đang bay huấn luyện cùng Đại úy Lê Xuân Trường, Biên đội trưởng, Phi đội 1, Trung đoàn 920 tại huyện Cam Lâm, Khánh Hòa hôm 14.6.
    Thiếu úy Đào Văn Long, sinh ngày 27/12/1998, là phi công Phi đội 1, Trung đoàn 920, Trường Sĩ quan Không quân, Quân chủng Phòng không - Không quân. Sự ra đi của anh đã khiến cho rất nhiều đồng đội, bạn bè và xót xa nhất là gia đình không khỏi bàng hoàng và đau đớn.


    Thiếu úy Long là con cả trong gia đình có 2 anh em. Chàng trai 21 tuổi được nhận xét là người hiền lành, sống tình cảm. Từ nhỏ, anh có tiếng học giỏi. Hàng xóm cho biết, bố mẹ Long đều làm nông, gia đình không khá giả gì nhưng vẫn nuôi 2 cậu con trai ăn học đến nơi đến chốn.

    (Bà Bảy chia sẻ trong nghẹn ngào đau đớn)


    Bà Hoàng Thị Bảy (46 tuổi, mẹ Long) khóc đã cạn nước mắt, giọng bà lạc đi đến mức phải ngồi thật gần mới nghe rõ bà đang nói gì. Mỗi lần nhắc về con trai bà đều tự hào, gia đình bên ngoại có các bác làm phi công đã nghỉ hưu, trong nhà treo rất nhiều ảnh. Long từ khi còn bé đã hay sang chơi, nhìn thấy máy bay, các bác ngồi lái và bắt đầu đam mê, yêu thích từ đó: “Long học rất giỏi, là đứa con ngoan, hiếu thảo sống rất tình cảm và là niềm tự hào của gia đình. Con đi học xa nhưng lời nói của con lúc nào cũng ở bên cạnh mẹ. Con vẫn gọi điện về nhà thường xuyên. Con chia sẻ với tôi nhiều thứ: hôm nay con làm gì, con học gì, con ăn gì”, bà Bảy nói về con trai.


    (Thiếu úy Long ra đi khi tuổi đời còn quá trẻ)




    “Con nói với tôi: “Mẹ ơi con đi học 2 năm không có gì mang về cho mẹ, con chỉ có tấm giấy khen này tặng mẹ thôi”, bà Bảy khóc nghẹn.
    Chiến sĩ Long có buổi bay đầu tiên cùng với thầy giáo của mình cách đây hơn 1 tháng. Nói đến đây, ánh mắt ngấn lệ của bà bừng sáng. Bà nhớ từng tin nhắn lúc nửa đêm của con khi khoe với mẹ về những bỡ ngỡ, những vui mừng của lần đầu được bay.

    10h đêm con nhắn tin cho tôi: “Mẹ ơi, hôm nay con cho mẹ một tin mừng. Ước mơ của con đã thành sự thật. Hôm nay con được thầy cho bay chuyến đầu tiên..."

    Tuy nhiên ít ai biết rằng, trước đó, bằng tất cả niềm yêu thương của người con dành cho mẹ, Thiếu úy Long cũng đã gửi cho bà một món quà nhỏ. Bà Bảy kể, ngày 8/3 vừa rồi, Long gọi điện về thủ thỉ: "Con có ít tiền phụ cấp tích cóp được 2 triệu, con gửi vào tài khoản chị họ nhờ mua một dây chuyền nho nhỏ tặng mẹ. Chiếc dây chuyền đó 5,5 triệu, con chỉ có một ít góp vào tặng mẹ. Đây là quà của con trai mẹ", bà Bảy bùi ngùi kể lại.

    Món quà của con đối với bà đã là quá lớn, đến nỗi bà không dám đeo mà cất kỹ càng. Dừng lại một lúc bà nói tiếp: "Mẹ rất tự hào về con trai của mẹ”.

    Ngày Long hy sinh, cả gia đình bà Bảy đều có nhà, mới ăn cơm xong chuẩn bị đi nghỉ trưa thì bà nhận được cuộc gọi lạ."Đầu dây bên kia hỏi có phải số điện thoại của gia đình cháu Long không, tôi thưa, dạ đúng rồi, ai đấy. Lúc này thầy mới nói là trong trường ở Nha Trang gọi ra báo tin, gia đình hết sức bình tĩnh''.

    Nghe thầy nói đến "bình tĩnh", chân tay bà bủn rủn, đứng không vững. Bà cố gượng: "Thầy cứ nói đi", thì thầy thông báo cháu Long mới hy sinh.

    Bà ngã quỵ xuống, khóc như mưa rồi nói cho chồng. "Chồng tôi không nói năng gì, chạy một mạch sang nhà bà nội ở bên cạnh gào khóc mẹ ơi, thằng Long nó chết rồi, cả nhà chúng tôi òa khóc".

    Ông Đào Văn Nam (bố của Thiếu úy Đào Văn Long) cùng em Đào Văn Tuyền (em trai Thiếu úy Đào Văn Long) cũng vô cùng đau đớn tiếc thương trước sự ra đi đột ngột của con và anh trai. Em Tuyền kể, trong nhà em là người ít nói, sống nội tâm, rất ít khi thể hiện tình cảm với bố mẹ và anh trai. Ngược lại, anh Long là người sống tình cảm, thường xuyên quan tâm, hỏi han, chia sẻ cùng bố mẹ và em trai.

    (Em trai Thiếu úy Đào Văn Long)
    “Dù không nói ra, nhưng em rất thương anh. Anh luôn là người anh trai tuyệt vời nhất. Em sẽ trưởng thành hơn, mạnh mẽ hơn, em sẽ thay anh chăm sóc tốt cho bố mẹ để anh ra đi yên lòng, anh vẫn luôn ở bên cạnh em. Em tin là như thế. Em chắc chắn sẽ học thật giỏi và thi vào ngành đội quân, để thay anh thực hiện những gì mà anh chưa hoàn thành. Em rất tự hào về anh
    ", Tuyền chia sẻ.Nếu Long có ước mơ là chiến sĩ không quân, thì Tuyền lại muốn trở thành một chiến sĩ lục quân. Tuyền nói, anh trai đã học xa nhà nên em muốn ở gần bố mẹ để có thể chăm sóc bố mẹ thay anh. Khi biết tin anh trai mình đã hy sinh, chàng trai 17 tuổi không khóc, vì em sợ khóc sẽ làm mẹ đau lòng, em chỉ biết luôn phải cố gắng mạnh mẽ để luôn là chỗ dựa tinh thần còn lại cho cả bố và mẹ.
     

    Bình Luận Bằng Facebook

Chia sẻ trang này