Này mụ vợ cũ trâng tráo, đáo để. Anh ấy bỏ chị rồi, làm ơn để chúng tôi yên

Thảo luận trong 'Chuyện trò' bắt đầu bởi LyNga27101995, 30/6/19.

  1. Này mụ vợ cũ trâng tráo, đáo để. Anh ấy bỏ chị rồi, làm ơn để chúng tôi yên

    Này mụ vợ cũ trâng tráo, đáo để. Anh ấy bỏ chị rồi, làm ơn để chúng tôi yên

    LIÊN HỆ (217 Đọc / 0 Thích / 0 Bình luận)
    1. Thông tin chủ đề
    2. Tỉnh/TP: Toàn quốc
    3. Tình trạng hàng: N/A
    4. Nhu cầu: N/A
    1. Thông tin người đăng
    2. Tài khoản: LyNga27101995
    3. Ngày đăng: 30/6/19 lúc 05:43
    4. Số điện thoại:
  2. G

  3. FastEhome.com- Đăng kí mở Shop bán hàng miễn phí no-spam [​IMG]
    Mới có 9h sáng, vừa nhìn thấy Mai, vợ cũ của chồng tôi đứng sờ sờ ngay ở cổng là tôi muốn điên hết cả người. Sáng chủ nhật, sao chị ta dẫn bé Thảo sang sớm thế không biết. Chẳng biết Mai đưa con sang chơi rồi có về luôn không hay lại ở đây ám quẻ.
    Vừa nhìn thấy tôi, Mai đã cười nói trông rất giả tạo:
    - Huyền ở nhà đó hả em? Anh Tuấn đâu rồi?
    - Tối qua anh ấy thức muộn nên vẫn nằm ở trên tầng ạ.


    Mai ngó qua một lượt khắp từ trong nhà ra đến ngoài sân rồi nói tiếp:
    - Sao nhà cửa vắng vẻ thế hả em? Bố mẹ với bà nội đâu hết cả rồi.
    - Mẹ đi chợ, còn bố đưa bà nội đi châm cứu rồi.
    Vừa nghe tôi nhắc tới bà nội, Mai vội vàng nói như thể thân mật lắm:
    - Từ hôm bà ốm tới nay, chị vẫn chưa sang thăm bà được. Hôm đưa bé Thảo sang chơi, nhân tiện chị phải hỏi thăm bà luôn.

    Nói xong, Mai điềm nhiên đi vào nhà. Chị ta còn xuống tận bếp, mở tủ lạnh, lấy táo ra gọt ăn như thể đây là nhà mình. Từ bé tới giờ, tôi chưa thấy ai vô duyên như vậy. Chị ta và Tuấn đã li hôn hơn hai năm trời rồi, chí ít khi bước vào nhà này Mai cũng nên giữ ý một chút chứ. Ai đời lại cứ tự nhiên như thể vẫn là dâu con trong nhà ấy.

    Tôi vẫn cứ đi dọn nhà, mặc kệ cho Mai ngồi trong phòng khách. Ngồi với chị ta chỉ tổ ức chế. Vừa nhìn thấy mẹ chồng tôi xách làn đi chợ về, Mai đã chạy ra, đỡ lấy cái làn rồi cười cười, nói nói:

    - Mẹ ơi, mẹ đi chợ về rồi ạ. Hôm nay mẹ cho cả nhà ăn gì đấy! Mẹ để con xách cho.

    Đến lúc, bố chồng tôi chở bà nội đi châm cứu về. Mai cũng sán lại cạnh bà rồi bóp tay, bóp chân cho bà như đúng rồi. Ly hôn rồi mà sao Mai vẫn gọi bố mẹ chồng tôi là bố mẹ ngọt sớt như vậy được, tôi thực sự không thể hiểu được.

    Khi còn sống với chồng tôi, Mai cũng có phải là “dâu hiền, vợ đảm” gì cho cam. Chị ta tiêu tiền như nước, lại đanh đá, suốt ngày cãi nhau với Tuấn. Nhưng chẳng hiểu sao, từ ngày biết Tuấn tái hôn, Mai đã thay đổi 180 độ.

    Trước kia, cứ cuối tuần là Tuấn đến đón con, còn Mai thì gần như rất ít quay lại nhà chồng tôi. Nhưng bây giờ, chỉ cần tới sáng chủ nhật mà không thấy anh Tuấn sang là chị ta đã tự động dắt con đến. Suy cho cùng chắc người đàn bà ấy cũng chỉ muốn trêu tức tôi mà thôi.

    Đến 11h, chưa thấy Mai về là tôi đã ngao ngán. Kiểu gì đến bữa, mẹ chồng tôi cũng bắt chị ta ở lại ăn cơm. Vừa thấy Tuấn ngồi vào mâm, Mai đã đon đả:

    - Anh Tuấn, anh ăn cá đi! Để em gỡ xương cho anh nhé! Em nhớ ngày xưa anh thích ăn cá hấp lắm mà.
    Biết tôi không vui, nên Tuấn khéo léo từ chối. Mẹ chồng tôi quay sang nhìn bé Thảo và nói:

    - Sao dạo này cháu bà gầy thế nhỉ? Con phải chịu khó chăm con vào chứ Mai.
    Được đà, chị ta bắt đầu sờ má, sờ mũi con bé rồi diễn kịch, ra vẻ hết sức xót xa:

    - Dạo này hay thay đổi thời tiết, cháu mới bị viêm họng nên gầy sọp hẳn đi đấy mẹ ạ. Con cũng cố chăm rồi, nhưng chưa lại được mấy.

    Mẹ chồng tôi thấy thế thì quay sang bảo Tuấn:
    - Trẻ con bây giờ hay ốm đau, trong lúc con bé Thảo ốm, con chịu khó đưa thêm cho cái Mai ít tiền để nó tẩm bổ cho con.

    Nhìn cảnh Mai sờ má con vẻ xót xa mà tôi thấy lộn hết cả ruột. Ngoài tình thương con, chắc chỉ ta cũng muốn diễn cảnh “đáng thương” trước mẹ chồng tôi để kiếm thêm ít tiền. Y như rằng, khi hai mẹ con họ về, mẹ chồng tôi dúi vào tay Mai 1 triệu để về bồi dưỡng cho bé Thảo.

    Tháng nào, chồng tôi cũng đưa cho Mai 4 triệu để nuôi bé Thảo, số tiền đó cũng chẳng ít ỏi gì. Vậy mà chị ta vẫn cứ sang nhà chồng cũ tìm cách để bòn rút. Lòng tham của người phụ nữ này đúng là không có giới hạn.

    Tôi biết, khi làm “tập 2” của chồng sẽ phải chịu nhiều thiệt thòi. Nhưng những hành động của Mai làm tôi vô cùng ức chế. Nhưng tôi cũng chỉ biết nuốt uất ức vào trong, bởi vè tôi không thể bắt Tuấn không tới thăm con, hay không quan tâm đến bé Thảo được.

    Tôi cũng chẳng hẹp hòi đến nỗi “cấm cửa Mai, nhưng những hành động trơ trẽn của chị ta làm tôi muốn điên lên được. Đang có thai mà tôi cảm thấy ức chế vô cùng, nhưng tôi cũng chưa tìm được cách nào để tháo gỡ mớ bòng bong này.
     

    Bình Luận Bằng Facebook

Chia sẻ trang này