Mổ đẻ lần 3 chưa đầy năm, mẹ chồng bắt tôi chửa tiếp. Nói thì bà nguýt: 'Không đẻ nữa, ra...

Thảo luận trong 'Chuyện trò' bắt đầu bởi trinhlovesnsd, 5/6/19.

  1. Mổ đẻ lần 3 chưa đầy năm, mẹ chồng bắt tôi chửa tiếp. Nói thì bà nguýt: 'Không đẻ nữa, ra...

    Mổ đẻ lần 3 chưa đầy năm, mẹ chồng bắt tôi chửa tiếp. Nói thì bà nguýt:...

    LIÊN HỆ (523 Đọc / 0 Thích / 0 Bình luận)
    1. Thông tin chủ đề
    2. Tỉnh/TP: Toàn quốc
    3. Tình trạng hàng: N/A
    4. Nhu cầu: N/A
    1. Thông tin người đăng
    2. Tài khoản: trinhlovesnsd
    3. Ngày đăng: 5/6/19 lúc 15:37
    4. Số điện thoại:
  2. G

  3. FastEhome.com- Đăng kí mở Shop bán hàng miễn phí no-spam [​IMG]
    Tôi vừa cãi nhau với mẹ chồng xong mọi người ạ. Mặc dù không cãi vã đổ đình đổ chùa nhưng mà đây là lần đầu tiên tôi to tiếng với bà. Mấy năm nay tôi vẫn luôn nhường nhịn, vì nghĩ mẹ chồng cũng là mẹ mình, không nên làm mất hòa khí. Thế nhưng mẹ chồng tôi chẳng bao giờ đặt địa vị của mình vào con dâu, mặc dù trước đây bà cũng từng sống chung với mẹ chồng.
    Nhà chồng tôi không nghèo, nơi tôi ở, gia đình cũng thuộc hàng có của. So với nhà tôi thì đúng là có chút hơn thật. Mà căn bản là mẹ chồng nghĩ tôi không xứng với con trai bà. Chồng tôi giỏi lắm, 20 tuổi anh đã bắt đầu kinh doanh. Đến thời điểm hiện tại, chồng tôi có trong tay vài công ty. Tôi không phải đi làm vì chồng bảo:


    “Em làm văn phòng lương được mấy triệu bạc, anh xót lắm. Người ta lại bảo giám đốc gì mà bắt vợ đi làm, nên cứ ở nhà cho anh”.
    Từ lúc lấy nhau đến giờ, tôi nghỉ việc ở nhà để lo nội trợ và công việc gia đình. Chồng tôi thích đông con, vì nói thật là nhà cũng chẳng thiếu thốn. Bản thân tôi cũng muốn vậy, nhưng mà ông trời có cho đâu. Mẹ chồng tôi thì cứ ráo trước:

    “Liệu liệu mà sinh cho nhà này thằng cháu đích tôn. Cô chỉ có mỗi việc đó thôi, làm không xong thì liệu hồn".

    Lúc biết bé đầu nhà tôi là con gái, mẹ chồng đã chẳng mặn mà gì. Bà chẳng thiếu tiền, thế nhưng có mua cho cháu được hộp sữa đâu. Tôi thì biết tính nên không nói gì cả. Cũng nghĩ trong lòng là thông cảm vì mẹ chồng tôi già rồi, suy nghĩ không được như lớp trẻ.

    Bé đầu nhà tôi bị dây rốn thắt nút, phải mổ cấp cứu để bắt con. Lúc biết tôi mổ, việc đầu tiên mà mẹ chồng tôi quan tâm là vấn đề tôi có thể đẻ tiếp được nữa không. Ra khỏi phòng hồi sức, tôi còn chưa tỉnh táo đã nghe tiếng mẹ chồng văng vẳng:

    “Đó con thấy chưa, mẹ đã bảo lúc chửa đi bộ nhiều vào cho dễ đẻ. Nó có nghe đâu, giờ mổ thế này, không biết khi nào mới đẻ tiếp được”.

    “Thôi, mẹ đừng nói nữa. Cái này có phải do đi bộ ít hay nhiều đâu. Mẹ ở đây không giúp được gì thì về đi, để vợ con khỏi suy nghĩ”.

    Khi tôi về ở cữ, mẹ chồng cũng tẩm bổ nhiều. Người không biết thì bảo tôi sướng, nhưng thực chất là bà bắt tôi ăn để nhanh đẻ cháu cho bà. Ai đời con dâu ngồi ăn, mẹ chồng cứ to nhỏ:

    “Ăn đi cho lại sức, cuối năm mà đẻ tiếp. Mẹ đi xem rồi, năm sau đẻ là đẹp lắm”.

    “Nhưng mà con mổ, có phải đẻ thường đâu mẹ”.

    “Ôi dào, người ta đẻ đầy ra đấy. Có thấy vấn đề gì đâu”.

    Vậy đấy, lần thứ 2 tôi sinh con gái, mẹ chồng cứ thở dài:

    “Chắc nhà tôi vô phúc mới không có nổi thằng cháu trai”.

    Còn sang đến lần thứ 3, bà giận tới nỗi chẳng thèm đến bệnh viện. 5 năm mổ 3 đứa con, sức khỏe của tôi tụt dốc thảm hại. Bây giờ tôi nằm xuống là đau nhức, đêm cứ ho như người bị lao phổi.

    Chồng tôi thấy vợ yếu đi trông thấy, anh xót quá nên dặn vợ:

    “Thôi em ạ, đừng đẻ thêm nữa. Mẹ nói gì cũng kệ”.

    Nhưng mẹ chồng tôi có nghe đâu. Sáng nay bà đi chơi đám đẻ về, vừa thấy tôi, bà đã cau có:

    “Con dâu bà Thanh đẻ đứa đầu được con trai rồi đấy, rõ kháu. Con cũng liệu mà đẻ thêm đi”.

    “Mẹ ơi, con sinh mổ, lại mổ dày thế này, làm sao đẻ thêm được hả mẹ”.

    “Thế cô không định sinh cháu nối dõi cho nhà này à? Không đẻ chứ gì, ra đường”.

    “Mẹ ạ, mẹ cũng làm phụ nữ, sao mẹ lại ác với con thế? Chồng con cũng bảo không đẻ nữa rồi. Đây là việc của vợ chồng con, bọn con khắc tự lo liệu”.

    Tôi nói xong thì bỏ đi, mặc mẹ chồng tru tréo phía sau. Tôi nghĩ rồi, tối về tôi sẽ nói thẳng với chồng, để anh còn liệu đường mà nói chuyện với mẹ. Thương con tôi thiệt thòi, có bà mà như không. Hôm nay tôi nói vậy để mẹ chồng cũng hiểu và không dám bắt nạt con dâu nữa.
     

    Bình Luận Bằng Facebook

Chia sẻ trang này