Mẹ chồng ghét dâu đổ cho tội ăn cắp gần trăm triệu, em bí mật lắp camera lộ ngay thủ phạm!

Thảo luận trong 'Chuyện trò' bắt đầu bởi nhatquynh0684, 8/6/19.

  1. Mẹ chồng ghét dâu đổ cho tội ăn cắp gần trăm triệu, em bí mật lắp camera lộ ngay thủ phạm!

    Mẹ chồng ghét dâu đổ cho tội ăn cắp gần trăm triệu, em bí mật lắp...

    LIÊN HỆ (215 Đọc / 0 Thích / 0 Bình luận)
    1. Thông tin chủ đề
    2. Tỉnh/TP: Toàn quốc
    3. Tình trạng hàng: N/A
    4. Nhu cầu: N/A
    1. Thông tin người đăng
    2. Tài khoản: nhatquynh0684
    3. Ngày đăng: 8/6/19 lúc 04:31
    4. Số điện thoại:
  2. G

  3. FastEhome.com- Đăng kí mở Shop bán hàng miễn phí no-spam [​IMG]
    Phải nói là đến tận bây giờ em vẫn không thể nào quên được câu nói đau độc của mẹ chồng trong ngày đầu về ra mắt: “Cái ngữ chân ngắn, lương thấp thế này tôi không duyệt đâu. Nhưng thằng con trai tôi nó chọn rồi thì đành ngậm bồ hòn làm ngọt”. Khi ấy, nếu không lỡ mang bầu trước thì mọi chuyện đã khác. Chỉ vì em trót dại mà bố mẹ phải chịu bao tai tiếng vì mẹ chồng tương lai chèn ép.

    Ngày ăn hỏi, mẹ Đạt mang được 3 triệu tới bĩu môi bảo: “Đây nhé, con gái ông bà chửa trước thì chỉ có giá vậy thôi, đừng đòi hỏi thêm gì nữa”. Lúc ấy bố em tức điên bảo dẹp bỏ hết chứ không cưới xin gì nữa. Em và mẹ phải xuống nước xin bố bớt nóng giận để em khỏi khổ khi về nhà chồng.
    Những ngày tháng sống ở nhà chồng em không khác gì con chim bị nhốt trong lồng. Hàng ngày, ngoài thời gian đi làm ở cơ quan thì về nhà em phải làm hết việc nhà. Ai đời bụng bầu vượt mặt mà tối nào mẹ chồng cũng bê 1 chậu quần áo chất đống của cả nhà lên để trước cửa phòng réo: “Liệu mà giặt cái đống này đi, quần áo để qua đêm bốc mùi”.
    Mấy lần em bàn với chồng xin ôn bà cho ra ở riêng thì anh bảo:
    “Đời nào mẹ nghe, nhà có mỗi anh, lần trước anh hỏi qua mà mẹ mắng té tát kìa”.

    Buổi trưa chủ nhật, khi em vừa về phòng đang chuẩn bị ngủ thì thấy mẹ chồng kêu làng nước lên là mình mất tiền. Mà lại mất hẳn cả gần trăm triệu khiến cả nhà hoang mang. Chưa ai biết kẻ trộm là ai thì bà đã khăng khăng đổ cho em:
    “Chỉ có con này thôi. Bao lâu nay nó đi làm thì tiền của tôi để đâu vẫn ở đó, thế mà nó mới nghỉ đẻ được 3 hôm thì tôi mất hết, thử hỏi còn ai vào đây được nữa”.

    “Bà bắt được tận tay không, đừng phán xét lung tung tội cho con bé” - bố chồng lên tiếng phân bua.
    “Cô nói đi, trộm tiền của tôi mang về cho bố mẹ rồi phải không?”.

    Mẹ chồng cứ thế đổ diệt cho em tội ăn cắp. Em ngước mắt cầu cứu chồng để anh can mẹ thì bà đẩy mạnh anh ra:
    “Tội gì có thể tha, chứ thói trộm cắp thì phải dạy cho nó chừa”.
    “Mẹ cho con 3 ngày, con sẽ tìm ra người lấy cắp tiền của mẹ”.
    “Được, nếu cô không tìm ra thì tôi đuổi thẳng cổ, lúc ấy liệu đường mà cuốn xéo”.

    Cả đêm ấy em không ngủ được. Em tin chắc là người cẩn thận như mẹ chồng nếu có mất tiền thì đã làm loạn cả nhà lên chứ làm sao bình thản tới mức vẫn ăn ngon, ngủ ngon như vậy được trong khi đó là gần trăm triệu chứ có phải 100 nghìn đâu. Nghĩ tới đó, em quyết định sáng hôm sau sẽ tới quán bán đồ điện tử mua 1 chiếc camera nhỏ rồi làm theo sách hướng dẫn âm thầm để vào phòng mẹ chồng chờ kết quả.

    Sau khi chiếc camera được đặt gọn trên góc đối diện với nhà vệ sinh thì em về phòng hồi hộp chờ đợi. Đêm đó, em cứ ôm khư khư cái điên thoại mà không dám chợp mắt. Khoảng 12h đêm, em thấy mẹ trở dậy, bà vào nhà vệ sinh lúi húi nhấc cái nắp bình xả nước rồi lôi 1 bọc màu đen ra. Nhìn bà giở ra đếm đi đếm lại từng cục tiền khiến em sôi máu.

    Chưa bao giờ em nghĩ trên đời lại có người mưu mô thâm độc đến vậy. Bà giấu tiền ở chỗ ấy thì chẳng ai ngờ tới.
    Sáng hôm sau, mẹ chồng vẫn giả vờ đau khổ vì mất tiền mà trách móc con dâu tham lam. Em mời bố chồng và chồng ngồi giữa phòng khách rồi cắm dây kết nối với laptop lên.

    Mở đoạn video quay cảnh mẹ chồng lôi bọc tiền từ trong nhà vệ sinh ra đếm rồi lại lặng lẽ cất vào khiến tất cả mọi người đều trợn tròn mắt. Bố chồng hét:
    “Sao bà có thể độc ác thế”.

    “Không phải như bố nghĩ đâu. Dạo gần đây mẹ mắc bệnh đãng trí lúc nhớ lúc quên nên cất tiền vào đó không nhớ, có thể đêm qua mẹ nhớ ra bố ạ” - em lên tiếng bênh vực mẹ chồng.

    Bố chồng và chồng em tức giận quá nên bỏ về phòng, còn mẹ chồng người cứ run lên vì sợ. Em không vạch mặt bà vì muốn để bà tự hiểu ra mà thay đổi cách sống đó đi. Mẹ chồng lắp bắp: “Mẹ… mẹ xin lỗi. Cảm ơn con đã không tố cáo mẹ đã vu oan con. Mẹ xin lỗi, mẹ sai rồi”.

    Ngày trước mẹ khinh em bao nhiêu thì giờ lại nể sợ bấy nhiêu. Cuộc sống của em từ đó thay đổi hoàn toàn, em giống như con chim được sổ lồng, thích ăn uống hay sinh hoạt kiểu gì trong nhà chồng cũng thoải mái.
     

    Bình Luận Bằng Facebook

Chia sẻ trang này