FastEhome.com- Đăng kí mở Shop bán hàng miễn phí - Hà Mi ơi, bình thường con thích ăn bánh môchi này lắm mà, sao hôm nay con không ăn hết đi, để lại làm gì! Hùng hỏi con gái sau khi thấy con bé để lại hai cái bánh nguyên vẹn, không bóc. Ai ngờ con bé trả lời: - Con muốn mang về cho em Quân, dạo này mẹ không có nhiều tiền đâu bố ạ. Con nghe mẹ với dượng Minh cãi nhau. Dượng làm mất rất nhiều tiền nên bây giờ mẹ nghèo rồi. - Con cứ ăn đi! Lát nữa đưa con về với mẹ, bố sẽ mua bánh cho em Quân. - Thật hả bố? Để củng cố lòng tin cho em gái, Vũ- cậu con trai lớn của Hùng quay sang động viên em: - Em cứ ăn đi, tí nữa bố mua bánh khác để em mang về cho em Quân và mẹ. Nghe thấy thế Hà My mới vui vẻ ăn hết hai cái bánh. Lúc ra khỏi ô tô của bố để vào nhà với mẹ, cô bé vui vẻ giơ túi bánh lên để khoe . Cậu em trai hơn hai tuổi chạy ào ra đón chị. Hùng và Quyên ly hôn cách đây hơn 4 năm. Khi đó, bé Vũ con trai lớn của họ đã 7 tuổi, còn Hà My thì mới hơn ba tuổi. Vì Hà My là con gái, lại còn nhỏ nên Hùng để Phượng nuôi con bé, còn anh nuôi cậu con trai lớn. Hơn một năm sau ngày ly hôn, Phượng tái hôn với Minh, một người đồng nghiệp mới chuyển đến cơ quan cô. Họ có một đứa con chung là bé Quân. Qua tiếp xúc, Hùng thấy Minh cũng là người tử tế và quan tâm tới Hà My nên anh cũng rất yên tâm. Hơn nữa, chuyện Phượng và anh ly hôn cũng chẳng liên quan gì tới Minh nên Hùng cũng cư xử một cách rất thoải mái. Dù gì, vợ cũ tìm được người đàn ông tốt để nương tựa, anh cũng nên mừng cho cô. Lúc nghe bé Hà My kể chuyện rằng dượng Minh làm mất tiền, khiến Hùng cứ suy nghĩ mãi. Ông bà ta đã bảo: “Đi hỏi già, về nhà hỏi trẻ” , chắc phải có vấn đề gì đó thì Minh và Phượng cãi nhau để con gái anh nghe được thì con bé mới nói thế! Sau khi dò la từ một số người quen, Hùng biết được rằng do sơ suất, Minh đã làm thất thoát hơn 200 triệu của công ty. Số tiền đó với nhiều người có thể không quá lớn, nhưng với vợ chồng Minh và Phượng thì nó cũng không phải là con số nhỏ. Họ mới mua nhà , mấy năm nay Phượng lại bận con mọn nên không thể lăn lộn kiếm tiền như trước được. Hôm trước, đưa bé Hà My về nhà với mẹ, Hùng thấy Phượng gầy sọp hẳn đi. Hôm nay, chần chừa mãi cuối cùng anh cũng gọi điện cho cô: - Phượng à? Em có rảnh không? Anh muốn gặp em để gửi tiền ăn tháng này cho bé My. - Anh chuyển qua thẻ cho em được không? Mọi lần, anh vẫn chuyển qua thẻ cho em mà. Dạo này em bận lắm, em không có thời gian. - Thực ra, anh có việc khác muốn nói với em. Giờ nghỉ trưa em có thu xếp gặp anh được không? - Thôi, vậy trưa nay mình gặp nhau luôn đi! Ngồi ở quán café gần công ty Phượng, Hùng nói thẳng với vợ cũ, không vòng vo: - Anh nghe chuyện của Minh rồi. Anh đang có ít tiền không dùng đến, em cầm lấy 70 triệu trả nợ cho Minh trước đi! Phượng bất ngờ nhìn chồng cũ, chút nữa cô làm đổ ly nước cam ở trên bàn. Phượng lắp bắp: - Anh không phải làm thế đâu? Em cũng không thể nhận tiền của anh được. - Em đừng suy nghĩ nặng nề như thế Phượng ạ! Em cứ coi anh như một người bạn muốn giúp đỡ em thôi. Bạn bè cũng có thể giúp nhau mà. Huống gì, chúng ta đã từng là vợ chồng, hết nợ, vẫn còn chút duyên mà em. Phượng rưng rưng nước mắt trước những lời nói của Hùng. Không ngờ anh lại là một con người trọn tình vẹn nghĩa tới vậy!