Kiếm hiệp Kim Dung: Cao thủ bí ẩn nhất Thiên long bát bộ, một lần ra tay khiến cả võ lâm...

Thảo luận trong 'Đầu HD - Tivi box - Camera quan sát' bắt đầu bởi Phim - 24H RSS, 27/8/19.

  1. Kiếm hiệp Kim Dung: Cao thủ bí ẩn nhất Thiên long bát bộ, một lần ra tay khiến cả võ lâm...

    Kiếm hiệp Kim Dung: Cao thủ bí ẩn nhất Thiên long bát bộ, một lần ra...

    LIÊN HỆ (235 Đọc / 0 Thích / 0 Bình luận)
    1. Thông tin chủ đề
    2. Tỉnh/TP: Toàn quốc
    3. Tình trạng hàng: N/A
    4. Nhu cầu: N/A
    1. Thông tin người đăng
    2. Tài khoản: Phim - 24H RSS
    3. Ngày đăng: 27/8/19 lúc 21:22
    4. Số điện thoại:
  2. G

  3. FastEhome.com- Đăng kí mở Shop bán hàng miễn phí no-spam Thứ Ba, ngày 27/08/2019 14:06 PM (GMT+7)


    Dù chỉ xuất hiện chốc lát nhưng thân phận, võ công của Vô danh thần tăng quả thực khiến người khác phải kinh ngạc.


    Cố nhà văn Kim Dung đã tạo ra 15 bộ kiệt tác tiểu thuyết võ thuật, và là tiểu thuyết gia người Trung Quốc hiếm hoi nổi tiếng toàn cầu. Trong đó có 11 tiểu thuyết đã được làm phim như Thần điêu đại hiệp, Lộc Đỉnh ký, Ỷ thiên đồ long ký, Thiên long bát bộ, Tiếu ngạo giang hồ…

    [​IMG]

    Kim Dung dự sự kiện ở Hoa Sơn.

    Để tìm ra đệ nhất cao thủ trong kho võ hiệp Kim Dung từng là chủ đề gây tranh cãi nhiều nhất, ầm ĩ nhất đối với fan kiếm hiệp.

    Bởi mỗi bộ truyện của ông lại có một nhân vật khác nhau, sống ở một thời kì khác nhau nên mọi sự so sánh đều hết sức khó khăn do... không đủ cơ sở và sự hợp lý. Tuy nhiên, nếu nói đến nhân vật đệ nhất cao thủ đương thời trong Thiên long bát bộ thì không ai khác ngoài Vô danh thần tăng.


    Vô danh thần tăng trong phim Thiên long bát bộ 2003.

    Đây là một nhân vật không hề có tên hay ngoại hiệu, Vô danh thần tăng là cách gọi của nhiều fan kiếm hiệp về nhân vật đặc biệt trên. Xuất hiện ngắn ngủi một vài đoạn trong Thiên long bát bộ, nhưng ấn tượng mà đệ nhất cao thủ này để lại mãnh liệt tới mức không mấy người mê truyện không nhớ tới.

    Trong Thiên long bát bộ hồi thứ 43: “Vương Bá hùng đồ, huyết hải thâm thù, tận tảo trần thổ” (Vương Bá mưu đồ lớn, biển máu thâm thù, quét sạch bụi trần), người ta có cảm giác kinh ngạc không diễn tả được, đó thực sự là một trải nghiệm đọc sách hiếm có. Điều khiến người ta cảm thấy ấn tượng không dứt chính là hình ảnh lão tăng vô danh đột nhiên vụt xuất hiện ngay lúc cao trào nhất, khi mà Tiêu gia và Mộ Dung gia chuẩn bị kết thúc ân oán ở Tàng Kinh Các Thiếu Lâm Tự.

    Chương hồi này là vai diễn cá nhân của Vô danh thần tăng. Ở Tàng Kinh Các, Tiêu Phong nghiêm giọng phản bác Mộ Dung Bác, lời vừa dứt thì lão tăng xuất hiện.

    “Thiện tai, thiện tai, Tiêu cư sỹ có lòng nhân hậu, nghĩ cho sinh linh thiên hạ như thế này, thật đúng là tâm Bồ Tát”.

    Người ta nghe thấy lời của lão tăng trước rồi mới thấy mặt sau. Khi lão tăng xuất hiện, chẳng có ai nhận ra, thậm chí hòa thượng Thiếu Lâm Tự cũng không gọi ra được tên lão, chỉ biết đó là lão tăng phục vụ ở vào địa vị thấp nhất, quét chùa, làm việc tạp vụ, “chỉ cạo đầu mà không bái sư, không truyền võ công, không tu thiền định, không xếp thứ bậc trong Huyền, Huệ, Hư, Không”.


    Cảnh trong phim Thiên long bát bộ 2003.

    Lão tăng bèn nói với Tiêu Viễn Sơn:

    “Nhớ lúc cư sỹ đêm đầu tiên đến Tàng Kinh Các mượn sách đọc, là cuốn Vô tướng kiếp phổ. Chao ôi, từ tối hôm đó, cư sỹ đã vào ma đạo, đáng tiếc thay, tiếc thay… Lần thứ hai cư sỹ đến mượn sách là cuốn Bát Nhã chưởng pháp. Lúc đó lão tăng thầm than thở, biết cư sỹ do đó nhập ma, càng rơi vào càng sâu, trong lòng bất nhẫn, nên ở chỗ cư sỹ quen lấy sách, lão để một cuốn Pháp Hoa kinh, chỉ mong cư sỹ có thể mượn về, đọc khai ngộ. Chẳng ngờ cư sỹ trầm mê võ học, Phật Pháp chính tông thì để đó chẳng để ý, bỏ hai bộ kinh thư này sang một bên, tìm cuốn Phục ma trượng pháp, rồi hớn hở ra đi. Chao ôi, trầm mê biển khổ, không biết ngày nào mới được quay đầu”.

    Sau đó lão nói với Mộ Dung Bác:

    “Mộ Dung cư sỹ tuy là người tộc Tiên Ti, nhưng đã ở Giang Nam được mấy đời rồi. Lão tăng ban đầu liệu rằng cư sỹ tất đã có được văn thái phong lưu ở Nam Triều, đâu biết cư sỹ đến Tàng Kinh Các, đem vi ngôn pháp ngữ của sư tổ ta, ngữ lục tâm đắc của nhiều đời cao tăng, tất cả đều vứt đi như giẻ rách, rồi chọn quyển Niêm hoa chỉ pháp, cứ như là được báu vật. Người xưa mua hộp trả lại ngọc, để ngàn năm chê cười. Hai vị cư sỹ đều là cao nhân đời nay, lại đều làm những việc ngu xuẩn như thế này. Chao ôi, đối với người, đối với mình, đều có hại mà chẳng có ích lợi gì”.

    Lời lẽ và thái độ ấy của lão tăng thật khiến cho hai gã cao thủ Tiêu, Mộ kia kinh hồn thất đảm. Cả hai ngơ ngác nghe như nuốt từng lời. Lão tăng lại nói về Huyền Trừng đại sư chùa Thiếu Lâm:

    “Năm đó Huyền Trừng đại sư đến Tàng Kinh Các chọn lấy điển tịch võ học, lão nạp đã ba lần nhắc nhở ông ta, nhưng ông ta cứ trước sau chấp mê bất ngộ. Nay gân mạch đều đứt, làm sao có thể nối lại đây? Thực ra ngũ uẩn giai không, sắc thân bị thương, từ đó không thể luyện võ được nữa. Ông ta cần mẫn tu Phật Pháp, do đó mà khai ngộ, thật đúng là vì họa mà đắc phúc”.

    Tiêu Viễn Sơn và Mộ Dung Bác đột nhiên gặp nhau trên chùa Thiếu Lâm, thực là một chuyện được ý trời an bài. Sau khi nhảy xuống vực tự vẫn, Tiêu Viễn Sơn không chết. Trong suốt 30 năm, ông ẩn náu trong chùa Thiếu Lâm để học hết võ công Trung Nguyên. Ông cũng giả dạng Tiêu Phong, sát hại nhiều cao thủ trong giang hồ.

    Mộ Dung Bác cũng thừa nhận là chỉ giả vờ chết để lẻn vào chùa Thiếu Lâm lén học bí kíp võ công thiên hạ. Ba mươi năm trước, ông cũng chính là người tung tin đồn để Huyền Từ đại sư lãnh đạo cao thủ võ lâm Trung Nguyên ám hại Tiêu Viễn Sơn. Ngoài ra, Mộ Dung Bác còn lợi dụng thời cơ này để khôi phục nước Yên, hoàn thành ước mơ lớn nhất đời mình.

    Nhà sư quét rác trong Tàng Kinh Các xuất hiện giữa lúc ấy chính là một loại “Chân nhân bất lộ tướng”, là một loại “Cao thủ không bao giờ rút kiếm”. Không ai biết tên ông, cũng chẳng bao giờ để ý. Ông lão ấy cứ lặng lẽ quét lá suốt hơn 40 năm ở chùa Thiếu Lâm, bề ngoài cứ như là bỏ mặc thế sự nhưng lại nắm được hết thảy bí mật lớn nhỏ.

    Vị lão tăng vô danh đó đã làm được một việc không tưởng: Đánh chết 2 danh gia võ học Mộ Dung Bác và Tiêu Viễn Sơn, chỉ bằng một chiêu thức nhẹ nhàng.

    Cô Tô Mộ Dung là một trong những thế gia võ học bá đạo nhất bấy giờ, còn Mộ Dung Bác lại là gia chủ của Mộ Dung gia.

    Tuyệt kĩ của dòng họ này là Đẩu chuyển tinh di, lấy võ công đối phương đánh trả lại chính họ. Người ta đánh người họ Mộ Dung một đòn thì sẽ bị chết dưới chính chiêu thức của mình. Đó là sự đáng sợ của gia tộc Mộ Dung, một hoàng tộc mất nước đầy tham vọng.

    Nhưng chỉ với một cái vung tay đơn giản, vị thần tăng đã đánh trúng Thiên Linh Cái của Mộ Dung Bác, dù vị cao thủ này đã kịp thủ thế đủ để "chống lại mọi chiêu thức tấn công trong thiên hạ".

    Danh gia võ học thứ 2 là Tiêu Viễn Sơn, cha của Kiều Phong, bang chủ Cái Bang lừng lẫy. Là đại dũng sĩ Khiết Đan có võ nghệ siêu quần, thời trẻ ông từng một mình chiến đấu với đông đảo cao thủ Trung Nguyên mà không hề yếu thế.

    Thời điểm đối mặt cùng lão tăng vô danh, Tiêu Viễn Sơn thậm chí còn có 30 năm nấp trên Thiếu Lâm Tự học bằng hết võ công của ngôi chùa bí ẩn này.

    Nhưng xét về bản lĩnh, ông cũng chỉ ngang sức với Mộ Dung Bác - kẻ thù và địch thủ suốt cuộc đời của mình vừa bị Vô danh thần tăng đánh chết kia!



    Vị sư quét chùa mang trong mình tuyệt thế võ công.

    Tiêu Viễn Sơn không chống cự, nhưng để giết chết ông, lão tăng còn phải đối mặt với một đối thủ khủng khiếp hơn: Tiêu Phong - con trai Tiêu Viễn Sơn.

    Người được mô tả là sử dụng Hàng long thập bát chưởng uy lực nhất trong các đời bang chủ Cái Bang ấy đã dồn sức tung chưởng cứu cha, nhưng cú đánh toàn lực đó chỉ được vị lão tăng khen một câu: Danh bất hư truyền.

    Việc mô tả xuất thân dung dị của lão tăng này cũng cho thấy quan điểm xuyên suốt của Kim Dung trong tất cả các bộ truyện của ông. Đó là những nhân vật rất đỗi bình thường đôi khi tiềm ẩn võ công đệ nhất, người tài đôi khi là những người âm thầm, lặng lẽ, ẩn mình trong số đông.

    Sức mạnh của vị thần tăng này còn nằm ở những hành động ngay sau đó: Cứu sống hai kẻ từng bị mình đánh chết và hoá giải cả ân oán trong lòng họ.


    Vị thần tăng đã cứu sống hai kẻ bị mình đánh chết và hoá giải cả ân oán trong lòng họ.

    Giết người không khó, nhưng giết được những đau khổ, oán thù trong lòng họ mới là điều không tưởng. Vị lão tăng này đã làm được điều đó không chỉ bằng võ công, mà còn bằng trí tuệ và sự bác ái của mình.

    Việc lần lượt đánh chết những kẻ mang mối hận truyền kiếp với nhau rồi lại cứu sống họ, để họ nhận ra sự vô nghĩa của việc báo thù mới xứng đáng làm nên một đệ nhất cao thủ trong truyện Kim Dung.

    Võ công không chỉ để giết người hay chiến thắng kẻ khác. Vị cao thủ thật sự phải là người dùng võ công của mình làm được những điều phi thường nhất.

    [​IMG]

    Điền Bá Quang là một người chuyên đi hãm hiếp phụ nữ, giết người cướp của, không việc xấu gì là không làm. Tuy nhiên,...
     

    Bình Luận Bằng Facebook

Chia sẻ trang này