Em mát lòng khi được chồng khen trước mặt bạn: Cô ấy là tài sản lớn nhất mà tao có!

Thảo luận trong 'Chuyện trò' bắt đầu bởi nhatquynh0684, 13/6/19.

  1. Em mát lòng khi được chồng khen trước mặt bạn: Cô ấy là tài sản lớn nhất mà tao có!

    Em mát lòng khi được chồng khen trước mặt bạn: Cô ấy là tài sản lớn...

    LIÊN HỆ (204 Đọc / 0 Thích / 0 Bình luận)
    1. Thông tin chủ đề
    2. Tỉnh/TP: Toàn quốc
    3. Tình trạng hàng: N/A
    4. Nhu cầu: N/A
    1. Thông tin người đăng
    2. Tài khoản: nhatquynh0684
    3. Ngày đăng: 13/6/19 lúc 14:58
    4. Số điện thoại:
  2. G

  3. FastEhome.com- Đăng kí mở Shop bán hàng miễn phí no-spam [​IMG]
    Vợ chồng em lấy nhau cũng được ngót chục năm rồi. Cả 2 cùng làm hành chính trong công ty xuất khẩu hải sản. Thời điểm hiện tại tuy không giàu có nhưng em cũng khá hài lòng.
    Chồng em tính tình ít nói, ít khi thể hiện tình cảm ra ngoài nhưng lại rất quan tâm vợ con. Ngần ấy năm sống chung, có nhiều lúc bọn em ‘cơm không lành, canh không ngọt’. Lần căng nhất cũng tí nữa thì ly hôn nhưng có thể duyên chưa hết nên vẫn phải làm vợ chồng của nhau mọi người ạ.


    Lão nhà em được cái có lập trường vững vàng nên mọi lời nói xấu của mẹ chồng về em đều vô nghĩa. Nhắc đến đây em lại nhớ lại thời gian sống chung với mẹ chồng mà “ớn” quá. Không hẳn là bà ghét em nhưng hở ra lại đi nói xấu em, thế mới lạ. Bà không hài lòng chuyện gì cũng không bao giờ dạy bảo hay nói thẳng với con dâu mà toàn “bắn tiếng” qua chồng em để chúng em cãi cọ.
    Sau vài lần như thế em tâm sự thẳng với chồng: “Hay là vợ chồng mình xin ra ở riêng đi anh, như thế anh đỡ khó xử, tốt cho tất cả mọi người”. Em chỉ khơi ra vậy thôi không ngờ lão đồng ý luôn, bảo để anh nói chuyện với mẹ. Mẹ chồng em nghe vậy thì cáu lắm, bà chửi em xúi giục chồng chống lại bà.

    Em vẫn nhớ hành động của chồng mình lúc ấy, anh nói rất dõng dạc:

    “Mẹ xem lại lời nói của mình đi, mẹ như vậy thì làm sao chúng con tôn trọng được. Con tự nguyện ra ngoài sống tự lập, no đói chúng con tự lo. Muốn sống hòa bình với mẹ nhưng khó lắm, nay mẹ nói thế này, mai mẹ nó thế khác. Con là con trai mà còn khó chịu thì nói gì đến vợ con”.

    Đúng là “xa thương gần thường”, từ ngày vợ chồng em dọn ra riêng, thỉnh thoảng cuối tuần về thăm ông bà, có nhiều thì cho nhiều, ít cho ít nên mối quan hệ mẹ chồng con dâu khác hẳn. Mẹ chồng không còn soi em nữa, lần nào về bà cũng quan tâm hỏi công việc, sức khỏe ra sao. Em thấy thế mà mừng.

    Về phần vợ chồng em, ở riêng khi nhà không có phải đi thuê trọ nên về kinh tế lúc nào cũng thiếu thốn. Cũng may là chồng chịu khó tu chí làm ăn nên sau 4 năm tích cóp chúng em cũng mua được nhà. Trước mặt em lúc nào chồng cũng khô khan, nói năng cộc lốc. Em thường hay chê nhưng lão cũng chẳng quan tâm.

    Hôm qua có anh đồng nghiệp của chồng đến chơi. Ăn uống xong xuôi, các lão cũng ngà ngà say vì uống khá nhiều bia. Em lúi húi dọn đồ trong bếp vô tình nghe được cuộc nói chuyện của 2 người đàn ông là chồng em và bạn. Anh kia khơi chuyện trước:

    “Vợ mày được phết nhỉ, nhanh chân nhẹ miệng chẳng bù cho vợ tao, chậm hơn sên, nước đến chân chẳng buồn nhảy”.

    “Cũng bình thường thôi, lúc nào tao cũng nghĩ vợ chồng sống với nhau cả đời, mình vì vợ thì vợ cũng mới vì mình. Thế thôi”.

    “Lại thêm 1 thằng đàn ông đội vợ lên đầu nhưng không trường sinh bất lão đâu”.

    “Những gì tao có ngày hôm nay đều phải nhờ vào vợ, những hi sinh của cô ấy cho bố con tao không thể kể hết. Cô ấy là tài sản lớn nhất mà tao có, tao phải giữ gìn, nâng niu. Mày nói thế là sai rồi”.

    Em nghe đến đó mà mát lòng mát ruột. Sau này không biết lão có thay tâm đổi tính không, chứ cứ như bây giờ thì em mãn nguyện quá.
     

    Bình Luận Bằng Facebook

Chia sẻ trang này