Chồng ngoại tình còn yêu cầu vợ phải tử tế, em đáp: Nhìn lại mình đi, khôn như anh thiên hạ...

Thảo luận trong 'Chuyện trò' bắt đầu bởi metintin113510, 15/6/19.

  1. Chồng ngoại tình còn yêu cầu vợ phải tử tế, em đáp: Nhìn lại mình đi, khôn như anh thiên hạ...

    Chồng ngoại tình còn yêu cầu vợ phải tử tế, em đáp: Nhìn lại mình đi,...

    LIÊN HỆ (212 Đọc / 0 Thích / 0 Bình luận)
    1. Thông tin chủ đề
    2. Tỉnh/TP: Toàn quốc
    3. Tình trạng hàng: N/A
    4. Nhu cầu: N/A
    1. Thông tin người đăng
    2. Tài khoản: metintin113510
    3. Ngày đăng: 15/6/19 lúc 00:22
    4. Số điện thoại:
  2. G

  3. FastEhome.com- Đăng kí mở Shop bán hàng miễn phí no-spam [​IMG]
    Hắn bảo em hỗn, em hỏi lại lão tử tế chỗ nào. Lần này em không nhịn nữa, lành làm gáo, vỡ làm muôi... Bản thân em cũng muốn được giải thoát lắm rồi...
    Cưới nhau hơn năm thì em mang bầu. Chính trong giai đoạn chửa đẻ thì hắn bồ bịch với ả đồng nghiệp làm cùng công ty. Đợt ấy em cũng làm căng, gửi con cho giúp việc để theo dõi chồng đánh ghen tơi tả. Có lần còn túm sống anh ả trong nhà nghỉ. Cả đôi cuống cuồng xin em tha cho.


    Sau đợt ấy, hắn có vẻ ăn lăn hơn, biết dành thời gian chăm lo cho gia đình, đỡ vợ chăm con. Cứ nghĩ giông bão như vậy là đã qua, vậy mà đùng cái em lại phát hiện hắn rút tài khoản ngân hàng mua nhà cho ả đồng nghiệp đó.
    "Anh nói đi, thế là sao. Số tiền ấy tôi phải dành dụm bao nhiều năm mới có được vậy mà anh dám vác đi mua nhà cho ả hả?"

    Em điên loạn gào thét, tưởng hắn biết lỗi mà cúi đầu. Nhưng không, lần này hắn trợn mắt bảo:

    "Đó là tiền chung của tôi với cô. Tôi chỉ rút ra 1 nửa của mình".

    "Anh rút 1 nửa tài sản của mình đi mua nhà cho gái, vậy anh coi vợ con là gì".

    "Cô nói ít thôi, tiền của tôi - tôi có quyền tiêu, không chạm vào tiền cô là được".

    Những ngày ấy em sống như đứamất hồn, đầu óc điên loạn lúc nào cũng chỉ nghĩ tới đánh ghen hoặc ôm con tự tử cho hắn phải dằn vặt cả đời. Nhưng mỗi lần ôm con, nhìn nụ cười ngây thơ trong sáng của nó làm lòng em lại buốt cứng.

    Thương con, thương mình bao nhiêu em hận hắn bấy nhiêu. Sau bao ngày khốn khổ, cuối cùng em cũng nghĩ thông, chẳng tội gì phải hành mình, hành con. Hắn đã bội bạc thì em sẽ sống cạn tình với hắn. Nếu ngày trước em luôn coi hắn là lẽ sống thì giờ ngược lại, em sẽ sống cho mình cho con.

    Cơm nước em chỉ nấu phần em, còn hắn ăn đâu ở đâu em mặc kệ. Nhiều hôm đi làm về lục xoong nồi không thấy có gì ăn, ngó vào phòng thấy vợ đang ôm con ngủ hắn điên lắm.

    "Sao không cơm nước gì mà lại đi ngủ giờ này?"

    "Mẹ con tôi ăn rồi, không có việc gì làm tôi đưa con đi ngủ"

    "Không có việc gì làm là sao? Cơm cô không nấu cho chồng ăn, nhà cửa bày bừa luộm thuộm. Cô là vợ cái kiểu gì thế?"

    Nhìn thái độ hống hách của hắn mà em căm. Lập tức lừa con ra gối em chỉ thẳng mặt:

    "Tôi là vợ kiểu gì? Anh hỏi không biết ngượng mồm à? Vậy để tôi trả lời anh nghe, tôi là vợ của 1 gã phản bội, bao năm sống vì chồng mà cuối cùng vẫn bị cắm sừng".

    Hắn nổi khùng:

    "Cô đừng có hỗn láo".

    "Tôi hỗn láo hay không là ở anh. Anh là chồng sống thiếu đứng đắn mong gì có được vợ ngoan. Nói cho anh biết, anh sống sao sẽ hưởng lại như thế. Đối xử với vợ thế nào tôi sẽ đối xử lại với anh như vậy. Còn thích ly hôn luôn".

    Hắn xám mặt ngây người nhìn em, chưa bao giờ hắn thấy em phản ứng như thế. Đúng lần này em không đánh ghen, không gào khóc. Nước mắt cạn rồi, chút sức còn lại em phải giữ để nuôi con. Còn thứ đàn ông lăng nhăng phản bội em buông không tiếc.
     

    Bình Luận Bằng Facebook

Chia sẻ trang này