FastEhome.com- Đăng kí mở Shop bán hàng miễn phí Như tiêu đề thôi, tôi là một con người ko có định kiến, từ nhỏ đã răm rắp nghe theo những gì người khác đặt, năm tôi bắt đầu tự chủ với bản thân cũng là những ngày đầu tiên tôi gặp phải khó khăn trắc trở, tôi ko thể nghĩ thấu đáo khi bản thân quyết định một điều gì đó vì trong đầu tôi cứ vén lên suy nghĩ " nếu lỡ sai thì sao " , tôi suy nghĩ trăm phương ngàn kế , mu� �n tìm giải pháp tốt nhất, nhưng càng lấn sâu thì càng mắc vào mạng nhện dày đặc hơn, nhiều khi tôi muốn từ bỏ, rồi tôi lại nhìn lại bản thân, rồi tôi lại thấy tự ti với sự vô dụng của bản thân, tôi sẽ lại tìm thấy lý do để tôi tiếp tục, cho đến khi tôi chợt nhận ra, những gì mình làm, chỉ là đang quay lại vạch xuất phát, tôi cứ chạy vòng vòng mãi nhưng vẫn ko tìm thấy cho mình một cái đích đến, tại sao tôi phải tiếp tục, tôi đang chán nản ư , có thể lắm chứ, " vậy thì tìm cho mình một sở thích đi , hãy nguội lạnh cái đầu bản thân bằng một sở thích nào đó " người đó đã nói thế, một trong những người tôi tăm sự, " bạn phải thay đổi " cô ấy cũng nói thế, một người bạn cứ ngỡ rằng để rồi cũng chả có giá trị gì với bạn, mọi thứ tôi làm đều đi đôi với hậu quả, dù cho tôi hoàn thành nó, tôi vẫn ko nhận đc gì ngoài những cơn đau đầu dai dẳng với thành quả ko như mong đợi, có vẻ tôi quá kì vọng với bản thân, tôi cho rằng nếu đã làm , ko chỉ thành công mà còn phải tốt nhất, tôi ko cao siêu gì, nhưng cũng ko phải đồ bỏ đi, ai cũng có mục đích sống nhưng của tôi lại là làm bạn với những lo toan, khi tôi quyết định dừng lại, tất cả đã dừng lại, những lo toan, những lo âu, những cơn đau đầu dai dẳng, những gì tôi phải chịu đựng, tất cả đã dừng lại, cùng với sự sống trong tôi, tôi đã nằm ở nhà trong căng phòng 35m2 để rồi chả làm gì, chỉ nhìn trần nhà, rồi thiếp đi khi nào ko hay biết, khi tôi tỉnh dậy, tôi vẫn cảm giác được nó, trong giấc mơ, tôi đang cầm một con dao , tôi nhận ra nó vì tôi vẫn thường ngày dùng nó trong bếp, tôi đang trong phòng mình, ko làm gì cả , chỉ nằm đấy cùng với con dao , cho tới khi tôi tỉnh dậy, lòng bàn tay vẫn có xúc tác vừa cầm cán dao, như thế tôi tự nhủ bản thân..., tôi mở đt , chương trình tôi yêu thích là những gã hề , vì nhìn họ làm trò hề , tôi sẽ cảm thấy tốt hơn về bản thân, rồi tôi lại tiếp tục công việc của mình rồi lại chán nản, rồi lại tiếp tục