Thấy con dâu tăng ca về muộn tần ngần trước bát canh toàn nước, mẹ chồng nói: Canh xương...

Thảo luận trong 'Chuyện trò' bắt đầu bởi trinhlovesnsd, 11/2/20.

  1. Thấy con dâu tăng ca về muộn tần ngần trước bát canh toàn nước, mẹ chồng nói: Canh xương...

    Thấy con dâu tăng ca về muộn tần ngần trước bát canh toàn nước, mẹ...

    LIÊN HỆ (190 Đọc / 0 Thích / 0 Bình luận)
    1. Thông tin chủ đề
    2. Tỉnh/TP: Toàn quốc
    3. Tình trạng hàng: N/A
    4. Nhu cầu: N/A
    1. Thông tin người đăng
    2. Tài khoản: trinhlovesnsd
    3. Ngày đăng: 11/2/20 lúc 11:07
    4. Số điện thoại:
  2. G

  3. FastEhome.com- Đăng kí mở Shop bán hàng miễn phí no-spam Nãy đi làm về, ăn vội ăn vàng mấy miếng cơm, em chạy lên phòng khóc. Thế mà bị mẹ chồng xỉa xói:
    “Con nhà lính, tính nhà quan. Cơm ngon thế còn chê, bữa sau tự đi mà nấu”.

    Buồn quá các chị ơi. Em đi tăng ca, làm đến 10 giờ đêm chứ có phải chơi bời đàn đúm đâu mà mẹ chồng em tối ngày hạnh họe.

    Mẹ chồng em thì nổi tiếng khó tính. Từ xưa đến nay, chẳng có ai là vừa mắt bà hết. Chỉ có chồng em khéo léo và là con ruột nên bà mới không chửi bới. Chứ em là con dâu đây, bị chửi cho như cơm bữa.


    Chồng em đi làm xa trên thành phố, cả tháng về được 1, 2 lần thôi. Nghĩ mà chán, có lúc em bảo đưa em ra đó làm cùng, chồng em cứ không chịu. Anh nói:
    “Em bầu bí, đi làm xa làm gì cho mệt. Mà ở quê thì có mình mẹ nữa. Chi bằng cứ ở nhà làm, vừa gần, tối đêm còn có mẹ có con”.

    Nhưng mà các chị biết không, mẹ chồng em không hề nghĩ vậy. Đấy nói chẳng đâu xa xôi, em về làm dâu 4 tháng nay. Ngày nào đi làm ca ngày, em tự nấu thì còn được miếng cơm ngon bỏ vào miệng. Hôm nào làm ca 2 thì đúng là cơm thừa canh cặn.

    Vậy mà mẹ chồng em vẫn tỉ tê với con trai:

    “Vợ mày nó kén ăn kinh khủng. Gớm, ngày xưa được tí cháo loãng là ngon lắm rồi. Đây cứ yêu sách, đòi hỏi này nọ. Là con dâu nên tao ngại nói, chứ mà là con gái thì tao hê ra đường lâu rồi”.

    Em nghe chồng kể lại mà tức nghẹn cổ các chị ạ. Chẳng qua nghĩ mẹ con ở với nhau, em cố nhường nhịn để dễ sống hơn.

    Hôm nay em đi làm ca 2. Biết là mẹ chồng chẳng chịu mua thức ăn nên hồi chiều em có mua ít xương rồi nhờ chị gần nhà mang hộ về giúp mình. Cứ đinh ninh đến tối có bát canh xương để ăn. Ngờ đâu vừa mới mở nắp vung ra thì toàn nước là nước. Lúc đó em còn vô tư hỏi:

    “Ơ mẹ ơi, xương nay con gửi về mẹ không nấu ạ”.

    “Nấu rồi, nhưng chất ngon nó ra hết nước, xương có cái gì đâu. Mẹ ăn hết xương rồi”.

    Thấy mẹ chồng tỉnh bơ trả lời, em uất kinh khủng. Và vội mấy miếng cơm, em chạy lên phòng khóc. Lúc sau thì mẹ chồng lên tận phòng xỉa xói.

    Em nghĩ rồi các chị ạ. Bầu thì bầu, em không thể sống ở đây thêm nữa. Lâu nay em nhịn mãi rồi, bây giờ em mà nhịn chắc em trầm cảm mất. Hôm nào chồng về, em sẽ bắt anh lựa chọn. Hoặc là đưa em đi, hai là cho em về ngoaị. Nếu không, em chết cũng chẳng ở với mẹ chồng nữa.
     

    Bình Luận Bằng Facebook

Chia sẻ trang này